Vào một ngày mùa hè, ả đạo trích đã khéo léo cải trang rồi trà trộn vào trong hội trường đấu giá đá quý. Ả ta đã cuỗm được 2 viên kim cương lớn. Vừa về đến nhà ả lập tức thả 2 viên kim cương vào nước rồi để đông lại thành đá trong tủ lạnh. Vì những viên kim cương trong suốt không màu nên ả giấu chúng vào giữa những khay đá viên, đề phòng cảnh sát đến lục soát thì cũng khó phát hiện ra. Ngày hôm sau cảnh sát trưởng đến tìm ả” Cô mau giao nộp những viên kim cương đã lấy cắp ra đây. Chiếc camera giám sát hiện trường cuộc đấu giá đã ghi lại cảnh cô giả dạng để ăn trộm. Tuy mọi người không thể phát hiện ra là cô đã giả dạng cải trang nhưng cô không che mắt nổi tôi đâu” cảnh sát trưởng nói.
“ Nếu ông nghi ngờ thì cứ lục soát nhà tôi cho tới khi ông thấy vừa lòng thì thôi”. Ả đạo chích nói thản nhiên như không.
“Hôm nay trời nóng thật, ông có muốn uống cốc cô ca lạnh không”
Ả đạo chính vừa nói vừa lấy đá viên từ trong tủ lạnh ra, mỗi cốc ả ta thả vào 4 viên đá, sau đó rót cô ca vào và đưa cho cảnh sát trưởng một cốc. Ả ta đã thả viên đá có chứa viên kim cương vào trong cốc cô ca của mình. “ cho dù viên đá có tan hết và còn trơ lại 2 viên kim cương thì có uống đến nửa cốc cô ca cũng không thể nào nhìn thấy chúng được. Cảnh sát trưởng làm sao biết cốc cô cả đặt ngay trước mặt ông ta lại có 2 viên kim cương nhỉ” Ả thầm nghĩ.
“Vậy tôi không khách sáo nữa nhé” Cảnh sát trưởng đón lấy cốc cô ca và uống một ngụm. Sau đó ông bất giác liếc nhìn sang cốc cô ca của ả. “ Xin lỗi nhé, tôi có thể đổi cốc cô ca với cô có được không?”
“ Sao lại thế, chẳng nhẽ ông nghi ngờ tôi bỏ thuốc độc vào cốc của ông à?”
“ Không, không phải là thuốc độc. Tôi muốn nêm thử xem cô ca có bỏ thêm kim cương có mùi vị thế nào thôi” Cảnh sát trưởng nhanh tay chộp lấy cái cốc trên tay của ả đạo trích.
Những viên đá vẫn còn chưa tan hết. Vậy cảnh sát trưởng làm sao biết trong cốc cô ca của ả đạo chích có chứa kim cương?